Friday, July 19, 2013

Sợi buồn




Trăng nửa đêm




Trăng nửa đêm phương trời lạ
Vằng vặc ôi! sao đẹp chị Hằng
Lung linh đáy nước vầng trăng tuyệt
Gợi ý hồn thơ lai láng tuôn

Lãng tử phiêu bồng mỏi bước chân
Tìm lại vầng trăng đẹp thuở nào
Khóm trúc, bờ làng hương thôn cũ
Vẳng nghe câu hát dưới trăng thanh

Rộng cánh chim ngàn vượt biển xa
Bốn phương tám hướng biết đâu nhà?
Nặng gánh quằn vai đời mệt mỏi
Túi đời phút chốc hóa hư vô

Chẳng hẹn ngày về gởi nắm xương
Chim ngàn vổ cánh bến xa rồi
Bỏ lại làng quê bao thương nhớ
Khóc hồn quê thuở buổi chia ly

Phiêu bạt về đâu lữ khách ơi?
Hồn quê trăng nhớ bóng ai về
Quê hương năm tháng buồn mong đợi
Ngày về ngắm lại bóng trăng xưa. 


Mùa tuyết về

Mùa tuyết về nhuộm trắng hàng cây
Hàng thông lặng lẽ dáng u buồn
Sắc lá chuyển màu da tê tái
Mưa từng cơn lạnh phủ trời đêm

Trời u buồn gợi nhớ quê hương
Quê tôi đó chốn quê nghèo
Đêm thức trắng mẹ ngồi tựa cửa
Mong bình yên chinh chiến con về

Bao năm tháng phương trời xa lạ
Hồn luôn mong quay gót trở về
Mang nỗi nhớ buồn đêm thao thức
Trong khoang đời lặng lẽ ngày qua

Dòng đời qua tô màu tóc trắng
Bước chân buồn lạc lõng trời xa
Đêm đứng lặng nhìn trời cô quạnh
Như thông gìà tuyết phủ trời đêm.