Wednesday, October 17, 2018

Nếu ai có hỏi


Trên đời này nếu ai có hỏi
Tôi thích gì, và hỏi tại sao?
Và khi ấy tôi không do dự
Câu trả lời: Tôi thích làm thơ

Vì với tôi thơ là người bạn
Bạn đồng hành trong cõi mộng mơ
Trong những khi tâm hồn trống vắng
Thơ vỗ về an ủi cô đơn

Gặp những khi vấp ngã cuộc đời
Thơ cúi xuống nâng tôi đứng dậy
Lời tâm sự sớt chia nỗi khổ
Xua muộn phiền vỗ ngọt con tim

Xóa tan đi chuyện buồn nhân thế
Hóa chuyện buồn thành những bao dung
Mang yêu thương xóa hết giận hờn
Làm nhẹ gánh bên đời mỏi mệt

Dẫu tôi biết đây là mơ tưởng
Đến phút giây rồi lạnh lùng đi
Sao tôi yêu hơn hết bao giờ
Buồn biết mất khi thơ vắng bóng.


Tiếng ngựa buồn


Rừng thẳm chiều buông khói tỏa mờ
Ngựa già chầm chậm bước chân đi
Đuôi cùn, lông cụt, bờm xơ xác
Đâu những cuồng phong lúc oai hùng

Nhớ thuở sa trường tung vó ngựa
Hí to vang dội khiếp thần oai
Giặc thù run sợ thần uy vũ
Mịt mờ cát bụi chiến trường xa

Vó câu muôn dặm ngoài biên ải
Thành quách vang rền những chiến công
Cờ hùng phất phới bay trong gió
Bài ca chiến thắng hí vang trời

Rồi một ngày khi thôi bỏ cuộc
Hồn nghiêng theo bóng rũ quân cờ
Ngựa lạc rừng cương mờ ải nhạn
Bao năm chinh chiến phút tan tành

Một thời oanh liệt còn đâu nữa
Lặng lẽ thời gian phủ bụi mờ
Ngựa già quay cổ về quê cũ
Than ôi, chốn ấy đã đâu còn

Đồng cỏ giờ đây đã vắng tanh
Dòng nước buồn thiu chảy lững lờ
Một thời xuân mộng còn đâu nữa
Dòng đời để lại những lằn đau

Nghe trong đau xót đời xế bóng
Lẩn trong tiếng nấc vọng âm thầm
Ngựa già lần bước trong rừng thẳm
Bổng chiến trường xưa chợt hiện về.